VÔ THƯỜNG Thơ: Bách Tùng Vũ Cõi hồng trần ngàn lần rơi lệ Kiếp luân hồi mặc kệ chúng sinh Bao hương linh thác khóc đòi về Hồn não nề nhớ nhà da diết. Dẫu đã biết Vô thường là thế Chẳng có ai không thể ra đi Vẫn sầu bi trăm ngàn ai oán Tiếc trần gian một thuở đam mê. Ai rồi cũng sẽ về thiên cổ Dù giàu sang hay khổ một đời Nước mắt rơi khi hồn lìa xác Chỉ còn là cát bụi hư vô. Dù chết oan hay mồ vô chủ Sẽ luân hồi khi ngủ đã say Sông Vong Xuyên chờ ngày trên bến Cầu Nại Hà dẫn đến đầu thai. Hỏi trần gian có ai sống mãi Ai chắc mình không trải tử sinh Bao vong linh xa lìa cõi thế Có trở về thân xác nguyên trinh ? Ai rồi cũng tử, sinh phải nhận Dẫu sang giàu hay phận vất vơ Trăm đường tơ trở về một cõi Vô Thường rồi…thoát khỏi… Sầu bi. - Sưu tầm -